Đời gập ghềnh



Đang phóng bon bon trên con đường mới làm, phóng tầm mắt ra xa ngắm cảnh thanh bình của mùa thu, tự nhiên tay lái tròng trành khó chịu! Tôi cáu kỉnh "Lại cái bọn tham nhũng, ăn bớt, ăn xén, đường mới thông xe mà đã hỏng rồi!". Tong thâm tâm, tôi nghĩ chắc chúng nó cũng chỉ ăn bớt một vài chỗ. Nào ngờ càng đi thì tay lái càng chòng chành hơn!

Không thể nhìn xa ngắm cảnh được nữa. Dừng xe lại xem đường xá thế nào!
Đường vẫn trơn. Xe cộ vẫn bon bon vượt qua tôi! Chắc là xe mình có vấn đề! Mà đúng là có vấn đề thật - xịt lốp.

Mặt người xấu hay mắt ta xấu!
Người nói nặng hay ta nặng tai!
Đời tăm tối hay đầu ta u ám!
Đời bất thường hay lòng ta không bình thường!


"Ví thử cuộc đời bằng lặng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai!"
Tấn trò đời, đường đời rất gập ghềnh, gồ ghề! Cái ngay hơn và hay hơn là đầu mình gập gồ ghề. Tĩnh lặng quan sát chính mình!

Mỗi khi thấy điều bất thường hãy dừng lại tách mình quan sát chính mình!
Tự điều chỉnh chính mình trước khi điều chỉnh người khác.
Không chỉ trích, không giải thích, hãy đưa ra giải pháp!

Tạ ơn Trời Đất Thánh Thần!
Ha ha ha ha...